(Nhịp sống trẻ) – Đúng 10 ngày sau ngày tâm thần thế giới (10.10), giới thể thao nhận thông tin không vui về cái chết của Đại kiện tướng cờ vua Daniel Naroditsky.
Nguyên nhân cái chết không được tiết lộ, nhưng có ý kiến cho rằng, sự suy sụp tinh thần là nguyên do sau khi xuất hiện thông tin Liên đoàn Cờ vua thế giới điều tra Vladimir Kramnik vì những cáo buộc gian lận kéo dài.
Hẳn sẽ có người hỏi rằng, với những kỳ thủ mà vẻ ngoài vốn được nể trọng vì bản lĩnh đến lạnh lùng, thì tại sao lại suy sụp rồi gục ngã bởi áp lực tinh thần? Nhưng cuối cùng, cuộc sống không đơn giản như thế và vẻ ngoài đôi khi không nói lên tất cả.
Vậy nên, câu hỏi được đặt ra là, vấn đề bảo vệ sức khỏe tâm thần cho các vận động viên có cần được quan tâm nhiều hơn? Naroditsky không phải là người duy nhất đối mặt với những áp lực lớn như vậy. Để thấy, phía sau vinh quang và sự nỗ lực là những tâm hồn dễ tổn thương, là nỗi sợ bị phán xét đôi khi còn lớn hơn sợ thất bại. Vậy mà, trên truyền thông, trên các trang mạng xã hội, bất cứ ai cũng có thể lấy một hình ảnh, một sai lầm, hoặc một câu chuyện nào đó của các vận động viên làm trò đùa, trò tiêu khiển, chế giễu, tạo “trend” để tăng “view”, hút “like”…
Họ nói xong, hả hê, rồi vài ngày sẽ qua chuyện, chờ đến lượt “nạn nhân” khác, nhưng những gì họ và hàng trăm nghìn người khác đã làm sẽ để lại di chứng về tinh thần với nạn nhân, đương nhiên là họ không nhìn thấy được.
Hậu quả sau đó là những phản ứng tiêu cực, mức độ tăng dần nếu tình trạng kéo dài.
Và, thêm một câu hỏi khác, quan trọng hơn, những người đưa ra lời chỉ trích, phê phán, tạo áp lực tinh thần lên người khác có phải chịu trách nhiệm hay không khi xảy ra hậu quả?
Dù vô tình hay cố ý thì những gì đang diễn ra cho thấy, xã hội hiện đại quan tâm đến niềm vui của mình nhiều hơn là cảm xúc của người khác và coi rằng, điều đó chẳng ảnh hưởng gì… Thậm chí, đến khi có hậu quả thì cũng vẫn tặc lưỡi rằng, đâu phải chỉ một mình mình làm như vậy!?
